Mưa rào
Ngày đi về nhà chồng,
bà trồng một gốc cây
Ở bên kia ngọn núi, chẳng để một ai hay
Cành cây mọc vươn cao, ngọn chạm tới bầu trời
Rồi bà tôi qua đời, linh hồn theo ngọn cây, tìm đường về thiên giới
Bà tôi từng nói rằng, nếu kiếp này tạo nghiệp
Sau sinh làm cầm thú, chịu lao khổ nhọc nhằn
Nhưng ngay cả những ngày, bò nghỉ ngơi công việc
Bà tôi vẫn đội mưa, ra thăm đồng phát cỏ
Bà kể hồn người chết, sẽ bay lên bầu trời
Ở nơi trên cao ấy, liệu có mảnh sân phơi
Bà trên mảnh sân ấy, ăn chín miếng bánh gạo
Uống chín chén rượu nồng, rồi cất giọng ngân nga
Bà khóc rồi lại cười, theo điệu hò câu hát
Đến khi nào mỏi cổ, bắt chim trời về xơi
Nhảy lên theo điệu vũ, chẳng có nơi cõi trần
Gió reo bên kia núi, tiếng vọng còn đâu đây
Cây Thanh thất lá xanh, vươn đôi tay vùng vẫy
Vơ một nắm hư không, bỏ miệng nhai rau ráu
Khổ thịt trên bàn thờ, khói ngày ấy còn vương
Nỗi da diết đoạn trường, gọi mưa xa về tưới, cánh đồng người tốt tươi
Nguyên tác: 소나기
할머니는 시집와서 아무도 모르는 산 너머에 나무를 심었다
그 나무는 자라 하늘까지 닿았고
돌아가신 할머니는 나무 위로 올라갔다
짐승은 죄를 지어 일만 한다 하지만
소가 일하지 않는 날에도
비를 맞으며 밭고랑에서 김을 매던 할머니
사람이 죽으면 하늘로 간다 하니
하늘 어딘가에도 마당이 있을 것이다
그 마당에서 아홉 잔의 술과
아홉개의 떡을 먹으며 노래 부르면
호미는 말잔등으로 변해 달리고
타령조로 울다 웃고
목이 쉬면 까마귀를 달여 먹고
지상에서 추지 못한 춤을 출 것이다
산 너머에서부터 바람이 우는 소리
가죽나무가 팔을 허우적대며
흘러가는 공기를 입안에 우겨넣는다
고깃덩이가 제사상에서 냄새를 피우는 날
이르지 못한 간절함이 인간의 들판에 비를 부른다
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét