Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2023

Theo cánh chim trời (Thơ: Park Cheol)

 Theo cánh chim trời

 


Lý do của cuộc hẹn là để

Ngắm đàn vịt trời từ Siberia xa xôi

Bay về tung điệu vũ giữa bầu trời

 

Từ vịnh Cheonsu ở Seosan tới cửa sông Geumgang

Từ đầm Dongnimji ở Gogang tới đê biển Gocheonam ở Haenam

Chúng tôi về phương nam đi theo cánh chim trời

Từng bước chân vĩ đại in hình trên làn nước

Chỉ thấy bóng tối rợp trời mỗi lúc đàn chim qua

Đêm nghỉ ngơi ở cảng Julpo

Bóng tối và cái lạnh đuổi theo

Nghe nói rằng, sẽ có một ‘bước ngoặt’ trong điệu vũ của đàn chim

Ngoài ban công vào buổi sớm mai

Đi một quãng đường dài dẫu chẳng phải điều bình thường

Giống như cánh chim, theo cánh chim trời

Song chặng đường này một khi cất bước

Là sẽ cứ đi dẫu cho chẳng muốn đi

Vốn dĩ là một thời điểm nào đó

Sẽ phải sống, gắng chịu trong quạnh hiu

Ta gọi đó là vượt qua mùa đông

Đàn chim chỉ dừng lại mỗi nơi trong chốc lát

Như dòng nước mắt sẽ mau được hong khô


Dẫu thế nào chăng nữa

Chạy theo cánh chim trời

Nơi chúng ta muốn tới

Nơi chim trời kết đôi?

Nơi số phận rối bời chẳng thể làm gì khác?

Những cánh chim truyền đi vũ trụ chân diện mục

Ngàn cánh chim là một và một là bao la

Bóng chao liệng qua, màn đêm tĩnh mịch

 

Như thầm hiểu lý do của tình yêu muôn thuở

Tôi rời khỏi chỗ ở trước khi bình minh lên

Ngoảnh mặt lại với vũ điệu ‘bước ngoặt’

Những cánh chim tựa lưng vào nhau mà ngủ

Tiếng kêu trắng đêm

Giống như một gia đình sâm cầm đang sống ở giữa hồ

Phải chăng điểm bước ngoặt chính là

Khi tôi bí mật nhìn ngắm đêm qua

Điệu vũ trầm hương[1] của đàn chim trời

Khi chúng bỏ lại đằng sau cả cuộc đời bình dị

Và khi tôi trông thấy sinh mệnh vĩ đại nhất

Giữa bầu trời và mặt đất bao la

Như ánh lửa giữa mùa đông lạnh giá

Kiếp sống của tôi như đã tắt chẳng biết tự khi nào

Tôi bước ra ngoài, mọi câu hỏi giờ đây đều im bặt

Tựa hồ đo được hết chặng đường dài của một kiếp nhân sinh

 

Thông điệp cuộc hẹn dành cho tôi

Vỗ cánh bay giữa mùa vàng chẳng có ở trên đời

Buông mái chèo giữa hoàng hôn không có nơi trần thế

Giũ bỏ xác thân mình

Chẳng cần hỏi đó là gì cũng được

Tôi rảo bước trở về

Bầu trời lại vẽ lên rực đỏ

Bình minh hôm nay hé lộ nắng mai



[1] Điệu múa trầm hương (Trầm hương vũ) có từ thời Shilla (năm 57 TCN – năm 935) được dùng để múa dâng lên đức Phật. Điệu múa này được biết đến rộng rãi sau khi được biên soạn và trình bày bởi bậc thầy về âm nhạc truyền thống Hàn Quốc Hwang Byung-ki (1936 ~ 2018) - ND

Nguyên tác: 새를 따라서

그 모임의 까닭은 이렇다

시베리아를 떠나 멀리 날아온

가창오리 군무를 보겠다는 것

 

우리는 서산 천수만서 금강하구로

고창 동림지에서 해남 고천암으로

새를 따라 남하했다

거대한 발자국이 물 위에 남았고

어디든 도착하면 어둠이었다

어둠과 추위에 밀려

줄포서 하루를 묵는 밤

아침엔 베란다 밖으로

반전이 있을 것이라 했다

새들처럼, 새를 따라서

먼 길 가는 것이 예삿일은 아니지만

한번 따라나서면 이 길은

가고 싶지 않아도 가게 되어 있다

원래 어느 한 점이

쓸쓸히 타며 살아내는 것을

월동이라 하듯

잠시 한곳에 나앉았을 뿐

눈물도 결국 마르게 되는 것처럼

아무튼 새를 따라서

우리가 가고 싶은 곳이

짝 짓는 곳이라던가

빼도 박도 못 할 운명이라던가

떼는 하나라던가 하나가 무한대를 그리는

우주의 면모나 전하려고 그 많은 새가

어둠 속에 진동하진 않았을 것이다

 

남모르게 사랑해야 하는 이유를 알듯

반전을 외면한 채

나는 미명에 그대로 숙소를 나섰다

등을 대고 자던 이들처럼

밤새 앓는 소리로 봐서 호수에

물닭 가족이 사는 것 같았다

그게 반전일까

그들의 단출한 살림을 뒤로하고

지난밤 남몰래

새들이 그리는 침향무沈香舞를 보았을 때

그 겨울 촛불처럼

천지간

가장 큰 생명체를 보았을 때

나의 생은 끝난 거나 마찬가지였다

 

나는 의문 없이 문을 나섰다

생의 길이를 잴 수 있던 만큼

그 모임이 나에게 전하려는 말

지상에 없는 계절을 날아라

지상에 없는 노을을 저어라

제 몸을 빠져나오듯

그게 뭔지 굳이 묻지 않아도 발갛게

하늘이 다시 그려지고

돌아오니 오늘 아침이었다

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

[Đàn bồ câu phường Seongbuk - Kim Gwang-seop]

  Ở phường Seongbuk phía sau Thành Quân Quán có một mảnh vườn nhỏ mang tên "Công viên bồ câu" - gợi nhớ về nơi từng là nhà của lũ ...