Ở phường Seongbuk phía sau Thành Quân Quán có một mảnh vườn nhỏ mang tên "Công viên bồ câu" - gợi nhớ về nơi từng là nhà của lũ chim hiền lành ấy, cũng là nơi nhắc nhở con người về góc tối của quá trình công nghiệp hóa. Năm 1968, giữa làn sóng đô thị hóa ở Seoul, nhà thơ Kim Gwang-seop đã viết tác phẩm "Đàn bồ câu phường Seongbuk" (성북동 비둘기). Ngày nay khi đến thăm công viên bồ câu ở Seongbuk, người ta vẫn có thể tìm đọc lại nguyên văn bài thơ này.
Người ta đã gắn thêm biển số nhà
Nơi ngọn núi bên phường Seongbuk
Chỉ có đàn bồ câu
Nay bỗng chốc hóa kẻ không nhà
Ngay từ sáng tinh mơ
Đàn bồ câu nháo nhác
Trong tiếng khoan vỡ đá
Rạn nứt cả trái tim
Dẫu vậy đàn bồ câu
Vẫn lượn vòng trên bầu trời Seongbuk
Vì người dân truyền đi lời chúc phúc
Bầu trời sáng trong xanh
An lành như nước Chúa
Hẻm núi khô cằn phường Seongbuk
Khoảng sân rộng đàn bồ câu sà đến kiếm ăn
Nơi chúng lặng thinh nhặt từng hạt đậu
Nay đã thành công trường phá đá
Ngày lại qua thuốc nổ vang rền
Đàn bồ câu ngồi trên mái nhà lánh nạn
Hít hà mùi nước hoa trong đám khói than
Rồi chúng lại bay về công trường đá
Lau miệng bằng hơi ấm
Nơi mảnh đá mới vừa nhặt được
Ngày trước,
Đàn bồ câu tượng trưng
Cho tình yêu, hòa bình
Chúng gần gũi bên người
Coi người như hiền thánh
Cũng nồng ấm yêu thương
Cũng hòa bình tận hưởng
Giờ đây,
Chúng bỗng bị xua đuổi
Chẳng còn có tình yêu
Hay tư tưởng hòa bình
Đàn bồ câu mất núi
Chúng mất cả con người
Trần Tùng Ngọc dịch
Nguyên tác: 성북동 비둘기
성북동 산에 번지가 새로 생기면서
본래 살던 성북동 비둘기만이 번지가 없어졌다.
새벽부터 돌 깨는 산울림에 떨다가 가슴에 금이 갔다.
그래도 성북동 비둘기는
하느님의 광장 같은 새파란 아침 하늘에
성북동 주민에게 축복의 메시지나 전하듯
성북동 하늘을 한 바퀴 휘 돈다.
성북동 메마른 골짜기에는 조용히 앉아 콩알 하나 찍어 먹을
널찍한 마당은커녕 가는 데마다 채석장 포성이 메아리쳐서
피난하듯 지붕에 올라앉아
아침 구공탄 굴뚝 연기에서 향수를 느끼다가
산 1번지 채석장에 도로 가서
금방 따낸 돌 온기에 입을 닦는다.
예전에는 사람을 성자처럼 보고
사람 가까이서 사람과 같이 사랑하고
사람과 같이 평화를 즐기던 사랑과 평화의 새 비둘기는
이제 산도 잃고 사람도 잃고
사랑과 평화의 사상까지
낳지 못하는 쫓기는 새가 되었다.
본래 살던 성북동 비둘기만이 번지가 없어졌다.
새벽부터 돌 깨는 산울림에 떨다가 가슴에 금이 갔다.
그래도 성북동 비둘기는
하느님의 광장 같은 새파란 아침 하늘에
성북동 주민에게 축복의 메시지나 전하듯
성북동 하늘을 한 바퀴 휘 돈다.
성북동 메마른 골짜기에는 조용히 앉아 콩알 하나 찍어 먹을
널찍한 마당은커녕 가는 데마다 채석장 포성이 메아리쳐서
피난하듯 지붕에 올라앉아
아침 구공탄 굴뚝 연기에서 향수를 느끼다가
산 1번지 채석장에 도로 가서
금방 따낸 돌 온기에 입을 닦는다.
예전에는 사람을 성자처럼 보고
사람 가까이서 사람과 같이 사랑하고
사람과 같이 평화를 즐기던 사랑과 평화의 새 비둘기는
이제 산도 잃고 사람도 잃고
사랑과 평화의 사상까지
낳지 못하는 쫓기는 새가 되었다.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét