Sông
Trước
ngày vào tiểu học, mẹ tôi băng qua sông, đến quán cơm đối diện, tôi bên này vẫy
mẹ, vừa gọi vừa bước theo
Sông
đưa mẹ qua bờ, đưa anh tôi đi mãi về thế giới bên kia, chuẩn bị con thuyền nhỏ
tiễn bà xuống suối vàng.
Cha
tôi uống ngà say, ngả mình trên cỏ ướt, giọt mồ hôi mải mướt, các chị vẫn tung
tăng, mải đua theo đàn cá, chạy tít về nhà máy, chẳng biết tự lúc nào.
Lòng
tham cướp đi cả, thảy mọi thứ của ta, liệu rằng còn bao nhiêu, thời gian trên
trần thế, nhìn hàng cây trút lá, lòng dạ bỗng ngổn ngang, liệu sẽ đến bao giờ, đến
lượt tôi rời bỏ nơi này mà ra đi.
Tôi
chôn một viên bi, ở con ngõ sau nhà, mẹ đang bước qua cầu, rảo bước chóng về
mau, hồn bà tôi la mắng, sao chẳng chạy nhanh hơn, bỗng đâu dòng lũ lớn, cuốn
mất mẹ tôi đi, dẫu tôi khóc ướt mi, biết làm gì cho được.
Nhìn
cả nhà tươi cười, cùng nhau ngồi trên chõng, ăn ngô luộc thong dong, tóc mẹ bạc
như mây, các chị tôi nhỏ tuổi, ngồi quây quần hát ca, hồn nhiên vô tư lự.
Họ
sẽ về tìm tôi, sẽ dặn tôi ăn cơm, tới khi nào mỏi miệng, gọi tên tôi vang dội,
làm tôi phải trở mình.
Viết
đôi ba dòng chữ, bó mình trong làn nước, lần đầu tôi thấy được, bóng tối dồn nơi
đây, xóa nhòa đi gương mặt
Giờ
xin người tha thứ, xin hiểu thấu cho con, hãy tha thứ cho con, viên bi kia ướt
lệ, trong lòng đất còn vùi.
Nguyên tác: 강
초등학교 입학 전, 강 건너편으로 다리가 놓였다 어머니는 그 강을 건너 식당으로 가고 나는 강 이편에서 어머니를 부르며 걸었다
강은 내 어머니를 강 건너로 데려가고 우리 형을 이 세상에서 데려가고 죽은 할머니에게 한척의 배를 마련해주었다
취한 아버지는 젖은 풀밭에 앉아 땀 흘리고 누나들은 송사리떼를 쫓아 공장으로 가, 나는 죽은 채 쏟아지는 햇살을 맞으며 행복했던가
욕심이 많아 모든 것을 빼앗긴, 죽지 않고 버티다 몇년을 더 살다, 허리에서 잎사귀를 뱉어내는 나무를 보며 이곳에서 걸어나갔는가
뒤안에 구슬을 묻고, 흘러갔는가 그 다리를 건너 어머니가 돌아오고, 죽은 할머니가 화를 내며 건너오라 울어도 홍수에 떠내려간 다리 밑에 서서
웃는 식구들을 본다 삶은 옥수수를 들고 평상에 앉아, 뭉게구름처럼 늙어가는 어머니, 철없이 합창을 하는 어린 누나들
나를 찾으러 올 것이다, 밥 먹으라고, 목이 쉬도록, 내 이름이 메아리로 돌아와 나를 흔들 때까지
글씨를 쓴다, 물 위에, 쪼그려앉아, 처음으로, 어둠이 앞다퉈 몰려와 얼굴을 지울 때까지
이제는 나를 용서하고, 나를 이해해야 한다고, 흙 속의 구슬처럼 우는, 나를 용서해야 한다고……
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét